“Mà một nam nhân từng được rận yêu mến, sao còn có thể coi trọng bọ chét chứ, vậy nên ngươi cứ giữ lấy đi.”
“Vậy ngươi thật không giữ vệ sinh rồi,” Phan Vũ Văn cười cười, nhưng cũng không miễn cưỡng, “Vậy ta sẽ giữ lại tiếp tục chờ đợi người hữu duyên vậy.”
“Nhắc đến việc giấu rận, không thể không nhắc đến Phi ca của ta rồi, Lâm Lập, ngươi có biết đoạn đối thoại giữa Hội Lê Y và Lộ Minh Phi năm xưa không, nghe nói đã khiến mười vạn người rơi lệ đó.” Bạch Bất Phàm nghe vậy, nhướng cằm hỏi.
“Ngươi nói xem?” Lâm Lập đầy hứng thú nhìn Bạch Bất Phàm.